Pho to:VNĐBSCL
Em về
cô dâu chối xứ người
Kênh rạch nước dềnh lên
sưng mọng
xót xa
Chụp vội xuống lồng trời đùng đục
gió miên man
Lũ chuồn chuồn
nép nhìn tao tác
Mắt vô hồn
cầu vồng cuối đồng xa
Đắng quặn lòng
trong veo nước mắt lúa
căng lồng ngực
nết hiền khô
anh lặng ngồi
kìm bước vồ của hổ
Rồi chướng xôn xao
nước dâng mùa no ấm
xuống đi em
bước nhẹ nhàng
ghe ngoắc lưng ong
Sen cuối mùa
búp bé lại cố vươn
lá vặn tai hồ
lắng nghe tim đất
Cọc chông chênh
neo giữ giữa đời
bến hẹp trần gian...
5/2012
HHP
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài đăng phổ biếnXÓM QUEN/THIK
|
Trả lờiXóaTHOMOC
14:40 6 thg 7 2012
Bài này hay lắm tác giả ơi !
-->Chắc gỗ dùng được ,hả bác?
KIM THANH
22:14 17 thg 6 2012
rưng rức nỗi lòng...
-->Chúng ta có lỗi với con người và vùng quê Nam bộ ân tình này nhiều lắm