Vội vàng em chợt ùa về
mắt cười rực nắng
say mê bạn đùa
giật tung phóng khoáng gió lùa
mãi ta ngơ ngệch
tay thừa vội đong …
Xa rồi
dấu hát trong lòng
lá reo
mây ngúng nguẩy vòng
qua hiên
Cởi ra nút thắt triền miên
bước đi thập thững
quá miền tự do
mừng em hết nỗi âu lo
Này đây hoa cỏ lông chông
chôn chân
muống biển tím hoang ngút ngàn
những là biển thở sóng tràn
cô đơn xe cát dã tràng buồn len
đường chân trời tít thông thênh
ngoài xa vô định sấm rền thinh không…
Thẫn thờ thoáng chút vô hồn
nâng niu cất giữ kín lòng tuổi xanh
nhớ chia bàn
thước kẻ canh
ước em ngồi được bên anh … cười xòa.
SG 4/2015
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa