Chú bé Thuận vừa ra khỏi túi nilon trong "Cánh đồng hoang "
1.Chiều
16/2 /2014 ,nhiều người tiễn đưa nhà văn Nguyễn Quang Sáng nhẹ nhàng đến nơi
hỏa táng tại nghĩa trang Đa phước.Sự kết thúc của ông thật hoàn hảo như ước
nguyện " sống khỏe cho đến lúc chết ",khi trước buổi trưa hôm
ấy ông đã làm vài ly rượu rồi ngủ một giấc để ra đi thanh thản.Theo như ông đùa
lúc thọ 70 tuổi , ông đã lời 13 năm trên dương gian.
Thế là một nhà
văn "rặt ri" chất Nam bộ phóng khoáng ,ngang tàng,có tài kể chuyện
hóm hỉnh đã rời cuộc chơi của một "dân chơi" thứ thiệt.Với sự bộc
trực đầy nghĩa khí của "lưu dân"vùng đất mở cõi ,từ năm 1946
ông đã hăm hở xung phong vào bộ đội, làm liên lạc cho đơn vị Liên chi 2 khi mới
14 tuổi và trụ được qua hiểm nguy cho đến ngày kết thúc chiến tranh.
Ông là lứa
nhà văn được cách mạng phát hiện , đào tạo và trưởng thành trong hai cuộc kháng
chiến chống Pháp và Mỹ.Được học tiếp phổ thông trong chiến khu rồi về công tác
tại các cơ quan văn hóa ,sau đó ra Bắc được học tại Trường viết văn Nguyễn
Du.Lúc kháng chiến chín năm, do vốn sống thực tế ngồn ngộn thúc đẩy,lại
được nhà văn Sơn Nam khuyến khích, ông tự viết ra tác phẩm đầu tay "Đất
lửa " khi mới 20 tuổi. Khi ra miền Bắc được tiếp thu mở rộng kiến thức và
học hỏi cũng như góp ý trực tiếp của các đàn anh đi trước rất nghiêm túc nhưng
lại.chân tình. Nguyễn Tuân cho rằng "lạ" với "Con chim
vàng"; Nguyễn Công Hoan khen "Đất Nam bộ là đất tiểu thuyết" khi
xem "Đất lửa" nhưng Văn Cao lại cho "cậu viết hiền
quá"...Chính nhờ đó ông chuyên nghiệp hơn khi bắt đầu sáng tác
mới nên nổi danh ngay với "Con chim vàng" năm 1957 ; tiếp
đó "Ông Năm Hạng"và "Tư Quắn" được giải thưởng năm
1959.Sau này ông càng thận trọng và miệt mài hơn khi viết ,"từng
trải mười mới viết một" nên các tác phẩm của ông đứng được trong
lòng bạn đọc.Trung thực và không nhiều lời khen chê người khác,ông cho rằng
thành công của mình là động lực cho những học sinh không giỏi văn và thật thà
khi cho rằng đã học mỗi người một ít,như ở Nguyễn Công Hoan ông học từ
"Cây mít"khi viết "Con chim Vàng ".Bây giờ thật khó có môi
trường để phát hiện và bồi dưỡng các ngòi bút trẻ như thế !
Sau này khi là Trưởng ban chấm giải Văn học tuổi 20 lần II của Nhà xuất bản Trẻ,ông đã phát hiện ra nhà văn đậm chất Nam bộ mới Nguyễn Ngọc Tư.
2. Do thời
cuộc biến chuyển ,ông tham gia cách mạng một cách tự nhiên như cuộc
chơi của anh Tư già,Nguyễn Khắc Trung ( Dân chơi),Bảy Ngàn ( Một chuyện vui)...
nhưng không lên gân hoặc đẩy sự kiện lên quá mức bình thường.Năm 1966 chiến
tranh chống Mỹ khốc liệt,ông vào Nam tham gia "đi và viết".Khi đứa
cháu ruột hỏi "Bác có sợ không ?" , ông trả lời"vừa sợ vừa
hăng" .Tưng tửng vậy ,cũng bị B52 dội "vào sinh ra tử "như ai nhưng kết
thúc chiến tranh ,ông không bị sứt mẻ chút gì .Sau thống nhất đất nước
,ông cũng làm quan văn hóa liên tục trên 20 năm.Tuy nhiên ông không nhiễm thói quan chức
cũng như nếp cẩn trọng ,kín đáo ,tinh tường quá khi sống qua miền Bắc mà
rất gần gũi , cởi mở, dễ hòa đồng, thích giao du bạn bè đủ mọi giới, mọi
lứa tuổi;nhất là thích la cà với giới nhạc sĩ và bạn trẻ thích sáng tác.
Về cơ bản
ông vẫn mang tính cách một người Nam bộ bộc trực và huỵch toẹt, lăn xả và phóng
khoáng, thông minh và dí dỏm ,rất tiêu biểu và cũng đặc biệt của đất phương Nam
! Mặc dù công việc quản lý và giao du với bạn bè lu bù vậy nhưng ông vẫn dành
thời gian buổi sáng hàng ngày để cặm cụi viết.Vì thế từ năm 1957-2013 ,ông viết
và in liên tù tì nhiều tác phẩm văn học và kịch bản điện ảnh nổi tiếng ,được
nhiều giải thưởng trong nước và quốc tê rất đáng nể.
Sáng tác của ông đa dạng từ các ngóc ngách
cuộc chiến đến vết thương hậu chiến và thời nhộn nhạo kinh tế thị trường.Viết một cách “truyền
thống” không cầu kỳ, nhưng tác phẩm của Nguyễn Quang Sáng luôn cập nhật đời sống
đương đại, luôn cho thấy một khả năng quan sát tinh tường cùng những nhận xét sắc
sảo của một “nhà kể chuyện đời”.
Do thận
trọng nghiền ngẫm và không chạy theo danh hảo nên hơn 10 năm sau ,năm 1963 ông
mới bắt tay vào viết lại toàn bộ tiểu thuyết đầu tay "Đất lửa".Thời
điểm đó phải nói tác giả là người có bản lĩnh khi mạnh dạn đề cập đến những vấn đề phức
tạp, tế nhị của tôn giáo và cách mạng.Đấy là tài năng ,sự trung thực
và dũng cảm của tác giả khi còn trẻ lại sống trong không khí sáng tác hồ hởi
của miền Bắc lúc bấy giờ.Hiếm thấy tác giả nào thời ấy đề cập đến một
trong những cán bộ tham gia khởi nghĩa Nam kỳ thất bại lại hoang mang theo đạo
,bị gài bẩy quay lại giết đồng chí mình như Tư Trịnh ;đề cập đến tình yêu đôi
lứa ,lo sợ trước cuộc chia tay nên Hằng đã trao thân cho Phát;sự mâu thuẫn
trong nội bộ Việt minh giữa chỉ huy Bảy Thâm và chính tri viên- “những thằng đánh
giặc bằng miệng – mặt gà mái”.
" Chiếc lược ngà
" là bi kịch hy sinh tình cảm gia đình cho đất nước,sự tiếp nối truyền thống
cha ông đánh giặc cứu nước ."Dân chơi " đa dạng những người tham gia
cuộc chiến: cô giao liên dũng cảm ,anh văn nghệ sĩ tiểu tư sản,chàng trí thức
lãng tử ở đô thị .Chuyện chiến sĩ công sản kiên trung trong "Quán rượu
người câm"; cô gái đi ở đợ trở thành một biệt động dũng cảm trong đô thị tạm
chiếm (Chị Nhung); anh nông dân hóm hỉnh trong "Một chuyện vui" .Rồi
chuyện hòa giải hòa hợp của gia đình có hai bên tham chiến trong "Vểnh
râu";giữ được bản chất người cách mạng trong "Về lại bức tranh
xưa";sự tầm mua bức tranh quý của tay buôn chuyên nghiệp ngay sau
ngày mới giải phóng trong "Con mèo của Foujita";rồi chuyện "Đổi
nghề "cũng như mảng tối thời chạy theo cơ chế thị trường nơi "Con ma da " ...
Truyện của ông bao giờ cũng tỉnh táo ,chừng
mực và đầy ắp hơi thở cuộc sống nhưng trung thực như lời bà nội ông dặn
"Cho nên, biết thì nói, không biết thì đừng nói theo lời người khác, chết
oan đó, các con!” ( Con chim quên tiếng hót )!
Khi "Chiếc lược
ngà " chưa được tuyển vào SGK phổ thông,chúng tôi ở Miền Bắc đã hào hứng với thần tượng
Ái Vân vào vai Chị Nhung trong phim cùng tên ,chuyển thể từ tác phẩm của ông.
Trong phim, chị
Nhung là một sắc đẹp nổi bật kiểu Tây phương, đài các với cổ kiêu ba ngấn, tóc
vấn venus , mũi cao da trắng ngần rất đối lập với bối cảnh chiến sự. Vậy mà từ màn ảnh bước ra,
chị Nhung của Ái Vân lập tức trở thành hot , với những tấm ảnh chân dung
thường trực trong ví của những thanh niên Hà Nội thời bấy giờ.40 năm sau, Ái Vân lý
giải: "Hồi đó đời sống lam lũ, nên hình ảnh đường phố Sài Gòn, cô gái Sài
Gòn mặc áo cổ thuyền, vấn tóc và ăn mặc hiện đại làm khán giả lạ lẫm thích
thú" . Tôi vẫn lẩn thẩn tự hỏi,không biết có bao nhiêu chàng trai vì mơ
ước được gặp cảnh cho người đẹp mượn dép như anh bộ đội trong phim để thêm phần
hăng hái tòng quân ra trận không?
3. Ngyễn Quang Sáng là
người kể chuyện tài ba. Mỗi câu chuyện, dù bình dị, dù nhỏ bé tới đâu, qua cách
kể chuyện của Nguyễn Quang Sáng đều bật sáng lên một cách sinh động, thu hút và
luôn níu giữ người đọc cho tới dòng cuối cùng. Chính khả năng cấu trúc chặt chẽ
một câu chuyện khi viết văn xuôi đã giúp nhà văn Nguyễn Quang Sáng thành công
với nhiều kịch bản phim như Mùa gió chướng,Cánh đồng hoang ,Mùa nước nổi...trong đó Cánh đồng hoang đã trở thành một tác
phẩm điện ảnh kinh điển của Việt Nam.
Ông là người hay tụ tập uống rượu
với bạn bè, trông cứ như chơi chơi, nhưng không một chi tiết nào lọt khỏi mắt
ông. Đó là năng lực cảm nhận đặc biệt của một nhà văn. Trong mỗi câu chuyện đời giản dị mà Nguyễn
Quang Sáng kể, ta như nghe được những âm thanh quen thuộc và lạ lùng của đời
sống, ta như thấy được những cảnh vật quen thuộc mà sao ám ảnh. Đó là cuộc sống
luôn luôn tươi mới diễn ra xung quanh ta !
Đó là chuyện "phản tỉnh " của anh bộ đội khi chỉnh quân phải khai ra
làm người yêu ở xứ Thanh sợ không cho xáp vô(Người bạn lính).Chuyện máy
bay cán gáo chỉ bắn đến trái pháo thứ 4 là hết làm tàng nên anh Bảy Ngàn đứng
lên xuồng show hàng chọc quê chúng (Một chuyện vui).Đấy là do tính ham vui mà
anh Tư già và tác giả thoát chết khi qua một trạm giao liên ác liệt( Dân
chơi).Chuyện cô gái theo giao liên vô rừng cưới chồng không may bị chết bom hay
sự bứt rứt khi nói thêm lúc báo cáo danh hiệu anh hùng (Ngưởi bạn lính) .Chuyện
con gà lai cha rắn mẹ gà đấu với con gà sanh đôi bị thua vì "làm gì cũng
phải có chỉ huy chớ anh !"(Gà sanh đôi).Đó là chuyện "lấy máu trong
gân tiêm vào mông đẻ chữa bệnh ghẻ ngứa "hay cá rô gộc tại sao gọi là
"cá rô ăn đủa nằm" (Về bức tranh quê)...Quả như nhìn nhận của Nguyễn
Tuân: “Sáng như con chim vàng sải cánh trên cánh đồng lúa mênh mông của Nam Bộ,
có thể bay cao đó!”.
Nguyễn Quang
Sáng rất giỏi khi phát hiện ,lựa chọn chi tiết làm điểm nhấn ,làm bật sáng lên
tác phẩm.Nhà thơ Trần Đăng khoa khi nhận xét về phim Cánh đồng hoang cho rằng “Có thể
nói chất của Nguyễn Quang Sáng đã được bừng sáng trong các tác phẩm đó. Trong
đó có chi tiết rất độc đáo đó là khi địch ào đến thì vợ chồng du kích và đứa
con mới vài tháng tuổi phải lặn xuống nước để trốn. Đứa trẻ nhỏ phải cho vào
trong túi ni lông rồi túm lại để cho xuống nước. Đó là một chi tiết rất đắt và
vô cùng ấn tượng. Đó là chi tiết đã ăn sâu trong tâm trí tôi khiến tôi nhớ nhất
trong toàn bộ bộ phim đó. Đó là bộ phim bộc lộ rõ nhất tài năng đến từng chi
tiết đều rất độc đáo của Nguyễn Quang Sáng”.
Nhờ tự học và giỏi quan sát thực tế từ
chiến trường mà ông phát hiện ra những chi tiết độc đáo: thời đánh Pháp đi qua
cánh đồng ban ngày mới nguỵ trang, còn chống Mỹ thì cả ban đêm cũng phải ngụy
trang vì máy bay trực thăng luôn soi đèn, thả trái sáng; tắm sông tắm suối
không được để dợn sóng; hoặc chuyện con gà trống không được quyền gáy; chuyện
người bạn anh hùng sắp sáng vì nghe đạn nổ xa nên "lên cò mổ liền mấy phát
" làm vợ khen "anh đúng là anh hùng".Hay các chyện sau này như
chi tiết râu vểnh của cậu em ruột,chiếc kiềng sắt chống ma da,cái gáo mù u để
múc nước cốt dừa … Nhà văn Nguyễn Quang Sáng từng đúc kết: “Nếu không có chi tiết
thì truyện sẽ không thành truyện, nó như một đề cương, rất đại khái”.
4.Bạn bè rất mê cái nết uống rượu của Nguyễn Quang Sáng là không
được nói xấu người vắng mặt.Ngồi với lớp hậu sinh, ông vẫn có thói quen trào lộng
bản thân một cách vui nhộn. Ông kể khi mới thống nhất đất nước ,ông về làng .Ai
cũng hỏi làm gì ,ông bảo làm nhà văn ,họ ngạc nhiên hết sức.Ông cười bảo :"Biết
sao không? Hàng xóm cứ thắc mắc: Người ta đi theo cách mạng trở thành tướng tá
hoặc quan chức, sao mày theo cách mạng lại thành nhà văn!"
Để có được văn nghiệp đáng tự hào như
hiện nay, với Nguyễn Quang Sáng là cả một chuỗi những tháng ngày lao động cực
kỳ nghiêm khắc. Thời chiến tranh ông đi B ,về chiến trường Nam bộ ác liệt.Khi
giải phóng miền Nam,ông và nhà văn Đoàn Minh Tuấn lúc vừa xuống Tân Sơn
Nhất đã không đi ôtô mà bị ông dụ cùng thuê xe xích lô máy chạy
quanh các quận. Ông bảo: “Phải đi thế này mới quan sát hết được”. Sau này thỉnh thoảng ,ông vẫn lẳng lặng vắng
nhà một thời gian, đi đó đi đây, vừa thực tế nông thôn với "Dòng sông thơ ấu ", vừa tìm cảm hứng sáng
tác.
Mặc dù làm quan nhưng ông không tạo ra
khoảng cách với mọi người.Người ta kể khi Bùi Giáng gặp ông ở Hội Văn học nghệ
thuật TPHCM, Bùi Giáng nhảy từ xích lô xuống chào “Nhà văn Nguyễn Quang Sáng,
trẫm xin chào vua” (gọi là “vua” vì ông đang là Tổng thư ký Hội) rồi xin “có
tiền cho tớ một mớ”.Chắc là ông đáp ứng phần nào yêu cầu rất đặc biệt này vì
Bùi Giáng ít khi ngửa tay xin tiền ai !
Chuyện còn kể rằng,một lần hồi còn bao cấp nhậu quắc cần câu nhưng ông vẫn chạy
chiếc xe Honda dame về đến cổng gần nhà.Dựng chiếc xe mất chống vào gốc cây,ông
đập cửa gọi nhưng lại nhầm nhà hàng xóm.Ông vội quay ra định dắt xe, thì thấy
chiếc xe gắn máy đã bị một thanh niên ở trần, mặc quần xà-lỏn hốt lẹ. Xe rồ
máy, xì khói lao đi vun vút. Ông chết lặng rồi như sực nhớ điều gì,vừa móc bóp
vừa tất tưởi chạy theo tên cướp ,miêng kêu khẩn thiết “Nè, nè…”.Mọi người
chạy ra khuyên ,thôi bỏ đi .Ông đáp lại,định chạy theo đưa luôn cái cà-vẹt xe
cho nó mà nó tưởng đuổi bắt nên nẹt ga dữ quá .Ai cũng chưng hửng ,thương
ông quá chừng !
Sống hết mình chơi hết ga ,dường như ông biết
trước và chuẩn bị cho chuyến đi xa này rất chu đáo.Cho là được , ta như thấy ông
cười sang sảng bên đàn anh và bạn văn ở nơi chín suối,rồi nâng ly rượu xoay chừng lên uống một cái "ót" thật ngọt !
|
quá trình sống đã chứng minh một con người nhân nghĩa, một nhà văn nhân hậu, một gương sáng cho người cầm bút trẻ noi theo ... ông Nguyễn Quang Sáng mất đi là niềm luyến tiếc cho gia đình và xã hội nhưng dù sao đây cũng là quy luật muôn thủa của loài người, chỉ tiếc có người mang tiếng nhà văn nhà thơ nhưng khi mất rồi lại không dám nhận mình là tác giả bởi vì viết sai, làm sai, đấu đá linh tinh gây đả thương cho cộng đồng, cho bạn đọc như anh em mình từng biết , từng chứng kiến anh nhỉ, lâu ni vãn khỏe anh há!
Trả lờiXóaĐúng như Mộc chia sẻ ,nhà văn trước hết phải là con người có nhân cách thì tác phẩm mới đi vào lòng người đọc được !
Xóaquá chuẩn
XóaEm thích đọc các bài viết ở blog, vì gần như là cả một kho tổng hợp thông tin với đa dạng cách viết . THú thiệt là em cũng chỉ được đọc ông qua chương trình học thôi, và gần như nghe danh nhưng chưa lần nào đọc được 1 tác phẩm của ông trọn vẹn ( thường là đọc trích ) . Đọc bài viết của anh ( rất kỹ chứ không đọc lướt rồi...còm cho có nhá ), em phần nào hiểu thêm về con người tuyệt vời này. Tự dưng, em thấy cũng...tự hào vì vùng đất Nam bộ có nhân tố đẹp như thế.
Trả lờiXóaRa đi mà thanh thản, mà vẫn ở trong lòng nhiều người như vậy thì xem ra đời ông mãn nguyện rồi.
Anh cũng rất thích các nhà văn của vùng đất này ,bởi vì không chơi được với dân Miền Tây thì họ không thể thành nhà văn của vùng đất còn nhiều bí hiểm ấy !
XóaCon người chân chất, sống chân chất, viết văn chân thật nên khi cuối đời mất cũng thật thương. Dấu ấn của ông là ở chỗ ấy. Phải không anh HHP.
Trả lờiXóaCó lẽ ông là quan văn ít bị chưi nhất ở xứ ta !:))
XóaNô tui thích nhất chuyện "Con mèo Fujita" của ổng. Nhờ đó mới ngộ ra chơn lý: Con cá kiểng bé xíu giá cả ngàn đồng, con cá lóc bự lại giá có mấy đồng. Buôn đồ chơi dễ giàu hơn bán đồ thiệt!"
Trả lờiXóaĐúng vậy nhưng biết buôn đồ chơi cao cấp không dễ chút nào.Nó cần sự thông minh,thành thạo và đúng lúc đáng kính phục ,chứ hổng dễ ăn mà coi thường kiểu "con buôn "như ở xứ ta thời câu chuyện xãy ra.
XóaSang thăm để chúc anh ngày bình an và hạnh phúc nhé.
Trả lờiXóa:D
XóaỐi ối. thằng nào ứ đọc bài này của anh thì phí một phần tư móa nó cuộc đời, anh ợ hã hã. hay thấy u luôn
Trả lờiXóaHà hà ,Tây nguyên zô mùa khô rùi hả em ơi?
XóaMùa khô rồi, con ong nó đi hút mật và con người cũng đi trút mật roài anh ợ
XóaỪa...:))
XóaTác phẩm nào của NQS cũng đậm chất kịch bản điện ảnh dù ông ko cố tình viết kịch bản. Bởi nó đầy những chi tiết chân thật và hầu như có những phân đoạn hành động một cách tự nhiên, dễ cho đạo diễn làm việc, ko phải mất công sửa chữa... Đó là nét đặc biệt nhất của văn NQS! Ông và Trịnh Công Sơn cũng đã có mối đồng cảm từ khi ông còn ở chiến khu, chỉ nghe TCS qua đài bán dẫn. Về thành phố sau giải phóng, ông và TCS đã nhanh chóng kết giao và tình bạn vong niên đã được nhắc đến trong những câu chuyện và tản văn của hai ông...
Trả lờiXóaGiáo cũng nằm trong số người thầm ngưỡng mộ nhân cách và tác phẩm của nhà văn đậm chất Nam bộ này. Ông viết cũng như sống, luôn trung thực với mình, với người. Đó là một trong những con người hiếm hoi của VN được yêu thương kính trọng, ngay cả khi đã ra đi...
Giáo viết dài thế này như một cách mượn nhà anh để thắp cho ông một nén hương vĩnh biệt. Xin chia buồn cùng thế gian vì đã mất thêm một con người ưu tú!!!
Đúng là làm nhà văn để độc giả nhớ không dễ chút nào nhất là sau khi đã mất !
XóaBài viết của anh quá hay vì nó xuất phát từ tấm lòng trân trọng. Ngày xưa , đọc Chiếc lược ngà , bông cẩm thach và mê luôn tác giả. Vì thế , có dịp về Chợ Mới ( An giang ) lão lò dò hỏi thăm và đến thăm nhà ông ở Mỹ Luông như một nghĩa cử kính trọng. Mãi sau này mới có dịp gặp ông ở saigon . Văn ông thật khó quên ở mảng truyện ngắn , vì nhân vật được khắc họa rõ nét và đậm chất nam bộ...
Trả lờiXóaLão xin chia sẻ mấy lời như một sự thương tiếc nhà văn qua bài viết sống động và nhiều chi tiết của anh.
Mình cũng có lần lò dò hỏi quê ông khi ngang qua Chợ Mới nhưng không tiện ghé được,tiếc thật !
XóaCuộc đời NQS như một cuộc dạo chơi mà để lại dấu ấn thật!
Trả lờiXóaSống trọn đời với đúng chất của mình, NQS thật hạnh phúc!
Những chi tiết kể về ông có thể làm nên nhiều cốt truyện sinh động. Chắc chắn NQS -con người và sự nghiệp sẽ xuất hiện trên văn đàn VN.
NQDũng,cũng thừa kế tài năng của cha, qua những nhận xét,đánh giá ở các cuộc thi nghệ thuật, tưng tửng mà trúng phóc bản chất của đối tượng.
Cảm ơn ntry này đã cho biết nhiều tư liệu hay về một nhà văn lớn! :8)
Cảm ơn entry này! (lỗi ở dòng trên)
XóaRất thích nhận xét này :"Sống trọn đời với đúng chất của mình, NQS thật hạnh phúc!".
XóaVĩnh biệt THẦY NGUYỄN QUANG SÁNG,NGUYÊN HT TRƯỜNG VIẾT VĂN TP HỒ CHÍ MINH !!! HỌC TRÒ LỚP 1981- 1984 CỦA THẦY - THANH DẠ ,NGUYÊN THƯ KÝ TÒA SOẠN BÁO VĂN NGHỆ ĐỒNG NAI
Trả lờiXóaCám ơn HOÀNG HẢI PHƯƠNG,VÌ ĐÃ VIẾT BÀI NÀY CHO MÌNH BIẾT TIN !
Vậy là anh cũng đã bước chân vào nghề này rồi ?Chắc hổng đùa được nên anh mới chuyển sang nghề giáo hả anh ?
XóaTrong ác tác phẩm của ông, em thích nhất "Chiếc lược ngà"
Trả lờiXóaThương tiếc một con người tài hoa
Đúng vậy ,đó là tác phẩm tiêu biểu cho phong cách của NQS nhưng anh lại thích "con mèo Foujita"hơn .Nó lạ và nhiều phát hiện mới,di dỏm rất hay!
XóaAnh khái quát về cuộc đời của một con người rất sắc nét. Trong những nhà văn Nam Bộ, em thích nhất hai người trước đây là Nguyễn Quanh Sáng và Đoàn Giỏi. Sau này em thhích Nguyễn Ngọc Tư. Hồi em còn nhỏ, tủ sách của mẹ có một tập truyện ngắn với cái tên "Chiếc lược ngà", và em đọc đi đọc lại nhiều lần tập truyện đó. Ấn tượng với chiếc lược ngà. Và con bắt chước cô bé Thu trong truyện, nói với bố em (khi ấy đi Liên Xô) là: bố về mua cho con một chiếc lược ngà nhá. Hì.
Trả lờiXóaChắc bố chiều con mua chiếc lược sừng (ngà trâu :))) nhỉ ?
XóaNhững tác phẩm của nhà văn NQS đều để lại cho người đọc những ấn tượng khó quên.
Trả lờiXóaCám ơn anh HHP về bài viết để NMCR hiểu thêm tin về người mà tôi yêu mến.
Đôi khi dành thời gian xem gần hết các tác phẩm một tác giả mình thích cũng thú lắm chị ạ !
XóaEm luôn ấn tượng phim "cánh đồng hoang" . như lột tả hết mọi mặt của quân dân trong cuộc cách mạng . sang thăm anh, chúc anh bình yên
Trả lờiXóaCám ơn Mẫn,vui nha !
XóaHL rất thích giọng nói đẫm chất nam bộ của ông mà thỉnh thoảng băt găp trên truyền hình.còn kịch bản phim của ông thì HL dã xem qua .Khi nghe ông mất, thật bất ngờ và vô cùng thương tiếc.Thêm một người tốt qua đời! Cám ơn HHP đã viết rất hay bài nầy,để Hl có dịp nhắc về ông với một nén nhang lòng.ChúcHHP vui và viết nhiều nữa nhé !
Trả lờiXóaCám ơn HL chia sẻ ! :bh
Xóa